Pages

Wednesday, December 31, 2014

Cái chuyện chẳng lành.


 “ Vớ vẩn, rách việc”, “Bây giờ phải đoàn kết chứ cứ đánh phá nhau thì làm nên trò trống gì”, “Đúng là mấy cô ả, chưa làm được gì đã lắm chuyện”, “Bọn dư luận viên nó cười cho”, “Thật chả ra làm sao cả”, “Phải dẹp bỏ cái tôi, đừng tự ái cá nhân”, “Cứ mãi thế thì sao thắng cộng sản được”, “Bao nhiêu người còn khổ nạn trong tù mà rửng mỡ ngồi cắn xé nhau”…v.v…và v.v... Kèm theo đó là những cái lắc đầu ngán ngẩm hay tiếng thở dài của quý vị khi đọc những dòng sau đây. Quý vị có quyền như thế. Nếu là tôi, tôi cũng sẽ phản ứng như vậy nếu chứng kiến một chuyện cơm không lành canh không ngọt. Câu chuyện này sẽ làm cho chúng ta mất vui trước thềm năm mới và tôi thấy cần phải xin lỗi quý vị.

Thật sự, cái đáng ngại nhất trong đấu tranh là đụng chuyện với “phe ta” chứ không phải với phe địch. Là cái sự kiêng kỵ “cộng sản chúng nó cười, dư luận viên nó vỗ tay, bọn cơ hội nó mừng rỡ, đánh phá” chứ không phải chuyện vào tù ngồi đếm kiến. Nhưng (lại nhưng), “vì đại cục”, “bảo vệ nhân cách” không có nghĩa là cứ im lặng chấp nhận để người khác tùy tiện lăng mạ, chửi bới và vu khống mình được. Bảo vệ nhân quyền cho người khác không có nghĩa để nhân quyền (quyền được tôn trọng nhân phẩm) của mình bị xâm hại.

Wednesday, December 24, 2014

Chút kỷ niệm nhân ngày giỗ bố


Tôi là con út trong gia đình có tám người con. Anh trai thứ hai của tôi, Phạm Thanh Bình đã qua đời chỉ sau 15 ngày tuổi. Anh sinh đúng chiều 30 tết năm 1970. Mùa đông năm ấy, miền Bắc rất lạnh.

Tám lần mẹ tôi sinh con, chỉ duy nhất sinh tôi là bố tôi ở nhà. Ông là thủy thủ, lênh đênh trên biển trước khi lấy mẹ tôi. Năm tôi 4 tuổi, ông về hưu mất sức. Khi mẹ tôi sinh anh Bình rồi anh qua đời, ông cũng không ở nhà. Tôi may mắn nhất so với các anh chị. Giây phút tôi chào đời được gần cả bố lẫn mẹ. Bảy lần trước, mẹ tôi một mình cắp làn (*) quần áo đi, rồi hôm sau bế đứa con đỏ hỏn về nhà. Sinh anh Bình, mẹ tôi được bà nội, chính xác là mẹ kế của bố tôi lên tận khoa sản thăm, cho ba lạng thịt. Anh Bình là đứa cháu duy nhất bà tôi chiếu cố.

Sunday, December 21, 2014

Kinh Hòa Bình Cho Dân Việt




Xin hãy coi Video clip này như là tấm lòng, sự biết ơn của tôi trong mùa Giáng Sinh 2014 để gửi đến những Tù nhân lương tâm, Tù nhân chính trị- Tôn giáo đã, đang bị giam cầm trong ngục tù cộng sản. Cũng là món quà nhỏ tôi tặng cho những người cùng chung khát vọng: Khát vọng Tự do và Dân chủ cho Việt Nam. Xin nguyện cầu một Giáng Sinh an lành, năm mới may mắn đến với người dân Việt Nam!













Wednesday, December 10, 2014

Ngày Quốc Tế Nhân Quyền của một người tù tại gia

Tôi ăn mừng ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10 tháng 12 sớm hơn 1 ngày. Cho nó... lành! vì theo kinh nghiệm đau thương quá khứ của năm trước, ngày 10 tháng 12 cũng là ngày côn-đồ-giả-dạng xuống đường để thực hiện quyền... cước võ tàu đối với những ai muốn tổ chức ăn mừng ngày trọng đại này của nhân loại. 10 tháng 12 cũng là sinh nhật 1 năm của Mạng Lưới Blogger Việt Nam mà tôi là một thành viên.