"Tôi nhớ cái "lứa" đấu tranh
của những năm 2006-2008, khi mà tôi (chứ không phải hai đứa em nhỏ tuổi hơn là
Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Tiến Trung) được các, chú, các anh chị coi là "út
ít". Để bao bọc, thương quý hơn.
Tôi là người bị bắt cuối cùng trong số 9
người phải đi nhận "nhiệm sở bất đắc dĩ" hồi tháng 9/2008. Có nghĩa
tôi "may mắn" biết 8 người đồng đội đã vướng vào lao lý, trong khi
không ai trong số họ nghĩ tôi sẽ bị bắt. Thông tin tôi cũng được "nhập
kho" để "ăn cơm cân mặc áo số", phải vài tháng sau mấy người
đồng đội tôi trong tù mới biết.