Pages

Sunday, January 27, 2013

CHUYẾN ĐI "NHẠY CẢM"

Hải Phòng, cuối tháng 6 năm 2008

“… khi lớn lên, tôi được nghe các câu cửa miệng “nhà tù nhiều hơn trường học” và đã thấy có nhiều nhà tù xuất hiện ở vùng đồng bằng hoặc thành phố, địa bàn hành chính cấp tỉnh nào cũng có nhà tù …”

Tặng má Trần thị Lệ và hai em Nhon & Nu
Tác giả tại quán bên đường trước nhà tù 

Monday, January 21, 2013

MỘT CUỘC THẨM VẤN - PHẠM THANH NGHIÊN


Hải Phòng, ngày 3/5/2008
“…“Bất hợp tác” cũng là một phương thức của bất bạo động. Khi tôi đọc báo hay từ chối không trả lời câu hỏi của các anh, tôi im lặng tức là tôi đang tuân thủ nguyên tắc đấu tranh của tôi. Và tôi coi mỗi lần đi lên cơ quan công an làm việc là một lần đi đấu tranh …”
Đã thành nguyên tắc dành cho những người đấu tranh Dân chủ và Nhân quyền Việt Nam là những cuộc triệu tập hoặc “mời” lên cơ quan công an “làm việc”. Không mấy ai ghi chép lại nội dung những cuộc thẩm vấn vì nó đã quá quen thuộc, thành chuyện dài như cơm bữa. Nhưng với tôi, buổi “làm việc” với cơ quan công an ngày 24/04/2008 là một ngày thú vị. Xin ghi lại cuộc đối thoại này, không ngoài mục đích lưu giữ một kỷ niệm... đẹp và mong được chia sẻ với quý độc giả. 

Friday, January 18, 2013

UẤT ỨC - BIỂN TA ƠI !

Tháng 3 năm 2008
Ghi chép của Phạm Thanh Nghiên

"…Lẽ ra, vụ việc này đã phải trở thành một sự kiện nghiêm trọng trong quan hệ quốc tế, cần phải làm sáng tỏ. Nhưng do chính quyền bưng bít thông tin, nên đã hơn ba năm trôi qua, hầu hết người dân vẫn không hay biết…”

Khởi hành lúc 8 giờ từ Hà Nội, đúng 12 giờ trưa, hai chúng tôi mới đến được Thanh Hoá. Cho đến hôm nay, tôi cũng khó lý giải tại sao một người vốn mắc bệnh “say xe” như tôi lại có thể ngồi lì trên ô-tô hơn 4 giờ đồng hồ như vậy. Phải rồi, đây không phải là một chuyến đi du lịch, một chuyến viếng thăm ai đó thông thường. Mà tôi đi tìm gặp người thân các nạn nhân bị sát hại trong chuyến ra khơi định mệnh ba năm về trước với ước muốn được chia sẻ… 

Wednesday, January 16, 2013

CHO TÔI GỬI MỘT LỜI KHUYÊN


                                                                                                                     Hải Phòng, ngày 14-12-2007
“…Đảng cộng sản Việt Nam đã thành công trong việc cấm đoán người dân tham gia vào các sinh hoạt chính trị, trong biểu tình. Chính sách này đã làm cho người dân thấp kém cả về dân trí lẫn dân khí, đẩy cộng đồng vào tâm thế ỉ lại, phó mặc…”
Tôi là một trong những người đã tham gia cuộc biểu tình ngày 9/12/2007 trước Đại sứ quán Trung Quốc, phản đối chính quyền Trung Quốc thành lập thành phố Tam Sa nhằm quản lý những hòn đảo ở biển Đông trong hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của tổ quốc ta mà họ xâm chiếm được bằng vũ lực.

Trước đó, tôi có nghe “tin đồn”