Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam cũng đã ban hành, sửa đổi, bổ
sung một số điều luật như: Luật Bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em, Luật Giáo
dục, Bộ luật Lao động, Bộ luật Dân sự, Luật Tố tụng Hình sự...
Trên lý thuyết, trẻ em Việt Nam được Nhà nước đặc biệt quan tâm và bảo vệ.
Thậm chí, hơn cả trẻ em Hoa Kỳ vì mặc dù “Chính phủ Mỹ đã
đóng một vai trò tích cực trong việc soạn thảo Công ước và đã ký kết vào 16
tháng 2 năm 1995, nhưng đã không phê chuẩn cùng với Somalia”.(Theo: Công ước về Quyền trẻ em - Bách khoa toàn thư mở Wikipedia).
Thực tế ra sao? Xin chỉ điểm qua một vài trong số rất nhiều sự việc trong
vài năm trở lại đây được chính báo chí – một nền báo chí bị bịt miệng - phản
ánh. Để cùng nhau suy ngẫm về trách nhiệm
của Nhà nước, của xã hội và của mỗi cá nhân đối với trẻ em, tương lai của đất
nước.
Chắc công luận vẫn chưa thể quên hình ảnh một bảo mẫu hành hạ cháu gái
chưa tròn 3 tuổi ở Bình Dương được phát tán trên mạng sau đó là trên đài truyền
hình Việt Nam hồi tháng 11 năm 2010. Những hành động như: đạp túi bụi, túm tóc
giật ngược đầu ra sau, rúi xuống nền nhà, đạp lên người, miệng chửi bới, múc từng
gáo nước tặt thẳng vào mặt mặc cho đứa trẻ đang khóc lóc, giãy giụa, sợ hãi được
bà Trần Thị Phụng đưa ra biện bạch trước cơ quan điều tra rằng “khi tôi tắm thì
bé Ngân cứ vùng vằng, không chịu đứng yên nên tôi phải làm như vậy.”
Hay một số những vụ việc đau lòng khác, điển hình là vụ cha ruột bắt các
con cởi trần ăn phân (ở Hải Dương); mẹ bắt con quỳ trên đường phố gần một tiếng
đồng hồ (ở Sài Gòn hồi năm 2012), cháu bé 5 tuổi bị cô giáo lạm dụng sức lao động
(ở Hà Nội). Hay vụ việc hồi tháng 6 năm 2013, cô giáo mầm non ở Ninh Thuận phạt
cháu bé 3 tuổi đi chân trần đứng ở sân trường bằng xi măng giữa trời nắng nóng
đến phồng rộp cả chân v.v…Chưa kể nhiều vụ việc khác được người dân phát hiện,
đưa tin lên các trang mạng xã hội.
Mới nhất và gây sốc nhất có lẽ là vụ hàng loạt trẻ sơ sinh chết vì tiêm vắc
xin viêm gan B. Ngày 20 tháng 7 năm 2013, ba trẻ sơ sinh ở Quảng Trị đã chết
sau khi tiêm vắc xin viêm gan B. Không để sự việc kịp nguội đi, đúng một ngày
sau đó, một trẻ sơ sinh khác tại Bình Thuận lại tử vong cũng với nguyên nhân
trên. Điều đáng nói, vắc xin này được kết luận là cùng loại với vắc xin “nghi”
đã làm chết ba trẻ ở Quảng Trị. Báo chí Việt Nam, dưới sự kiểm soát rất chặt chẽ
của đảng cầm quyền, luôn bị hạn chế thậm chí phải đưa tin thiếu trung thực trước
những sự việc tiêu cực hoặc “nhạy cảm” đã không thể không phản ánh về sự việc
trên, trước sự phẫn nộ của người dân.
Chưa có kết luận từ
phía cơ quan điều tra, nhưng một số tờ báo đã cho rằng: “nguyên nhân gây tử
vong của 3 trẻ sơ sinh sau khi tiêm vắc xin viêm gan B ngày 20.7.2013 tại Bệnh
viện Đa khoa Hướng Hóa (Quảng Trị) là do lấy nhầm thuốc gây co tử cung tiêm cho
3 cháu bé. Điều này được làm rõ khi cơ quan chức năng lấy thuốc còn lại trong xi
lanh đã tiêm cho các cháu và kiểm tra”. Trong khi đó, một số quan chức ngành y
tế cũng như những chuyên gia về vắc xin lại nhận định một cách chung chung, đại
loại như: có thể do chất lượng vắc xin, do quy trình tiêm chủng, cũng có thể do
bệnh tật lâm sàng của trẻ v.v…Nhưng đấy là những “phỏng đoán”, những điều tra
“ngoài lề”, còn quyền kết luận, tiếng nói chính thức buộc công luận phải thừa
nhận - cơ quan công an- thì cho biết “hiện vẫn đang trong quá trình điều tra”
và vụ việc đã được khỏi tố, tuy nhiên vẫn “chưa khởi tố bị can nào” (?)
Tối 27 tháng 10, bà Bộ
trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến, trong chuyên mục “Dân hỏi bộ trưởng trả lời”
của Đài truyền hình Việt Nam, đã khẳng định “đây là một trường hợp hy hữu, rất nghiêm trọng và chưa từng xảy
ra trong lịch sử 25 năm tiêm chủng ở Việt Nam”. Số liệu sau đây của chính Bộ
Y tế có được xếp vào những trường hợp “hy hữu” mà bà Tiến đã đề cập:
“Năm 2011 đã có 7 trường
hợp gặp tai biến nặng sau tiêm chủng, trong đó có 5 trẻ tử vong, tất cả đều thuộc Chương trình tiêm
chủng mở rộng và 2/7 trường hợp liên quan đến vắc xin.
“Trước đó, năm 2010, có
16 trường hợp biến chứng nặng, 10 tử vong,1/6 trường hợp liên quan đến vắc xin
dịch vụ.
“Tháng 3/2008, Bộ Y tế
đã chính thức công bố nguyên nhân của hàng loạt vụ trẻ chết sau tiêm phòng từ
2007 đến đầu năm 2008 không phải do lỗi ở vắc xin. Phần lớn các trường hợp là
trùng hợp ngẫu nhiên hoặc không rõ nguyên nhân.
“Trong 7 trường hợp phản
ứng nặng sau khi sử dụng vắc xin là từ đầu năm 2008, trong đó có 5 ca trùng hợp
nhẫu nhiên, 1 do lỗi dịch vụ và 1 không rõ nguyên nhân”. (Theo VTC News)
Có thể tin vào tính
trung thực và tính khách quan trong kết luận của Bộ Y tế hay không, khi không
có các cơ quan điều tra hay giám sát độc lập ? Nói cách khác, thể chế chính trị
của Việt Nam không cho phép những tổ chức ngoài đảng can dự vào các vấn đề của
đất nước. Nhưng rõ ràng, không thể coi là “hy hữu” sau hàng loạt vụ việc rất
nghiêm trọng đã xảy ra. Đặc biệt, thời điểm bà Bộ trưởng trả lời chất vấn trên
truyền hình, ngày 27 tháng 10 thì hai ngày trước (25 và 26 tháng 10), tại Tiền
Giang đã có 27 trẻ em phải nhập viện sau khi tiêm vắc xin Quivaxem theo “chương
trình quốc gia tiêm chủng mở rộng”.
Tuy không liên quan đến
vắc xin nhưng một bé gái năm tuổi tại Hải Phòng đã phải chết tức tưởi chỉ sau một
mũi tiêm hôm 20 tháng 9. Báo chí đưa tin rất hạn chế, nhưng dư luận cũng đủ
sáng suốt để nhận ra trách nhiệm thuộc về ai.
Liệu đây đã là …những sự
việc “hy hữu” cuối cùng chưa, khi mà hàng năm có hàng ngàn trẻ em bị tiêm, được
tiêm và cần được chăm sóc y tế? Trong khi những người có trách nhiệm vẫn không
thừa nhận trách nhiệm của mình. Cần bao nhiêu đứa trẻ nữa phải chết mới không
là “hy hữu”? Một tâm lý hoang mang đang bao trùm lên toàn xã hội? “Liệu con
mình có trở thành nạn nhân tiếp theo” là câu hỏi thường trực cho mỗi bậc phụ
huynh có con nhỏ.
Đó chỉ là một góc nhỏ
trong vô số những thảm kịch, những nguy cơ đã và sẽ xảy ra cho trẻ em Việt Nam.
Chúng không chỉ phải đối mặt với những mũi kim tiêm oan nghiệt, những trận bạo
hành, sự ngược đãi. Còn bao nhiêu đứa trẻ đang phải vật lộn với cuộc mưu sinh?
Bao nhiêu đứa trẻ phải chịu cảnh mồ côi, không nơi nương tựa? Bao nhiêu đứa trẻ
phải chịu phận mù chữ hoặc hàng ngày phải ăn lá sắn, đi chân đất, đu dây vượt
lũ đến trường? Và còn bao nhiêu những đứa trẻ phải sinh ra hoặc theo mẹ ở giữa
chốn ngục tù?
Mọi thứ quyền (trẻ em)
đều trở nên vô nghĩa khi “Quyền được sống còn” của chúng bị tước đoạt.
Một số ý kiến của người dân cho rằng bà Bộ trưởng nên từ chức. Điều này
không thể xảy ra vì các quan chức của chế độ độc tài không được học về văn hóa
từ chức. Cho dù, bà Tiến có từ chức cũng không giải quyết được tận gốc vấn nạn
tiêu cực trong ngành Y tế. Chỉ khi nào Việt Nam có được một nền Dân chủ thực sự,
chấp nhận đối lập, các quyền lợi căn bản của người dân được tôn trọng và bảo vệ
thì khi ấy, không chỉ riêng ngành Y tế, các vấn nạn trong toàn xã hội sẽ căn bản
được đẩy lùi. Một tương lai tươi sáng sẽ mỉm cười với đất nước chúng ta. Và khi
ấy, trẻ em Việt Nam sẽ không còn nguy cơ đối mặt với tử thần.
Tình trạng của đất nước, đồng bào càng lúc càng đen tối hơn nữa. Mọi người hãy góp một bàn tay chận đứng tình trạng mất nước, hổn loan, bi đát của Việt Nam
ReplyDeleteCác bạn bloggers thông minh, ngoan cường, dễ mến, các bạn đấu tranh cho dân chủ, song song với việc kêu gọi sự trợ giúp của cộng đồng quốc tế, hãy phổ biến tiếng nói của mình đến với đồng bào các tôn giáo. Lực lượng tổng hợp của đồng bào các tôn giáo có khối lượng người đông đảo nhất xã hội, áp đảo hai mươi lần lực lượng tà ác của những tên bán nước cộng lại.
Khi toàn thể đồng bào các tôn giáo đồng loạt lên tiếng, mọi cá nhân thuộc lực lượng tà ác phải chùn tay.
Đến lúc đồng bào ta phải hành động. Chỉ hành động mới có thế giải quyết tình trạng bi thảm của đồng bào ta.
ReplyDeleteĐịa chỉ mà mọi đồng bào Việt Nam trong nước cần phải biết để có thể tự vệ cho mình và người thân.
Các bạn có thể giúp thân nhân của các gia đình nạn nhân đệ trình hồ sơ khởi kiện cho International Court of Justice, Tòa Án Quốc Tế, về những hành động bạo lực mà nhà nước cộng sản đã có với các nạn nhân của chế độ, những nạn nhân còn sống hay đã chết vì sự hành hạ, tra tấn dã man của hệ thống công an tội phạm và nhà tù cộng sản.
Đơn gứi cho Tòa Án Quốc Tế theo địa chỉ hướng dẫn bên dưới. Các nơi nhận khác cần ghi rõ:
1- Văn phòng của ông Tổng Thư Ký LHQ
2- Các Tổ Chức Nhân Quyền Thế Giới ở Thái Lan, Hoa Kỳ và Âu Châu.
International Court of Justice
Peace Palace
Carnegieplein 2
2517 KJ The Hague
The Netherlands Telephone: (+31) (0)70 302 23 23
Telefax: (+31) (0)70 364 99 28
E-mail : Click here.
3- Email liên lạc với Tòa Án Quốc Tế:
- Theo link bên dưới, vào trang Web của Tòa Án Quốc Tế
http://www.icj-cij.org/homepage/contact.php
Để mủi tên vào hai chử “click here” (cạnh chử e-mail) màu xanh và bấm mở hộp thư gữi e-mail.
Email các bạn thông báo về trường hợp khẩn cấp của nạn nhân cần viết bằng Anh ngữ (tốt nhất), hoặc cũng có thể viết bằng Việt Ngữ. Nên viết rất vắn tắt trong vòng 400 từ (khoảng 21 dòng trên trang web) nhưng có đầy đủ thông tin cần thiết về nạn nhân (Ai, ở dâu, bị bắt giữ khi nào, Ai ra lệnh bắt giữ, ai ra lệnh tra tấn, cá nhân người tra tấn. Nạn nhân bị tra tấn, hành hạ ra sao, hậu quả tra tấn ra sao, đã được trả tự do hay vẫn còn bị giam giữ, nhà tù ở đâu và địa chỉ liên lạc.
Quan trọng nhất là địa chỉ liên lạc nhanh nhất, chính xác để nhân viên Tòa Án Quốc Tế có thể liên lạc với thân nhân của nạn nhân.