Pages

Thursday, June 30, 2016

Cá chết Formosa: Tại sao? Tại cái con khỉ đột!


Sau nhiều ngày câu giờ, câu cá chết, tắm biển mị dân, "chính phủ" cuối cùng cũng miễn cưởng phải công bố nguyên nhân gây ra hiện tượng cá chết hàng loạt ở 4 tỉnh miền Trung trong cuộc họp báo chiều nay 30/6/2016. Trong đó thủ phạm được chỉ đích danh là Formosa.

Một trong những câu hỏi được nhiều người quan tâm và đặt ra tại cuộc họp báo là"tại sao sau gần 3 tháng chính phủ mới công bố nguyên nhân cá chết?" 


Thursday, June 16, 2016

Tiến sĩ đây chứ đâu!

Ngay khi xảy ra hiện tượng cá chết hàng loạt và thảm họa môi trường, nhiều người dân đã đặt câu hỏi: Cá chết, hơn 24 ngàn tiến sĩ ở đâu? Câu hỏi (rất chính đáng) này còn xuất hiện trên những băng rôn, khẩu hiệu của những người biểu tình hiền lành. Song, dù hiền lành (và chính đáng) như thế nhưng chuyện bị ăn đòn hoặc ngay tại “hiện trường” biểu tình, hoặc sau khi bị bắt về đồn công an hay nhà tù trá hình mang tên “Trung tâm bảo trợ xã hội”, vẫn là chuyện đương nhiên.
Thôi, chuyện biểu tình tạm thời không nhắc ở đây nữa.

Tuesday, June 07, 2016

Viết nhân mùa Phục Sinh (*)

                                                           Viết tặng bố Trần Thúc Lân, người họa                                                         sĩ già kể chuyện Quê Hương qua nét vẽ. 
(Têrêsa Phạm Thanh Nghiên)

Tôi từng ghét, và ác cảm với đạo Công giáo.
 Ghét một cách hiển nhiên (và hồn nhiên) như việc tôi từng tin yêu cộng sản vậy. Tôi chưa bao giờ đi tìm nguyên cớ vì sao có cái sự yêu-ghét kỳ quặc, bất công và bất bình thường như thế. Cứ như một lập trình, ai tin cộng sản đều thù ghét tôn giáo. Sản phẩm giáo dục trong môi trường xã hội chủ nghĩa cứ cho ra đời những con người yêu- ghét theo quán tính vậy thôi. Vì sao yêu? Không biết. Vì sao ghét? Cũng không biết.

Trong suy nghĩ của tôi, người Công giáo không cần tổ quốc, không cần anh em, bằng hữu. Theo Đạo, là chối bỏ cha mẹ, anh em, họ tộc. Giờ nghĩ lại, tôi vẫn thấy ghê sợ cái lối tư duy kỳ quặc trong quá khứ của mình.

Friday, June 03, 2016

Biển- và phận người Việt Nam.

                  
 Cuộc đời có những phút quá lạ. Những phút lạ ấy thường hay hiện diện trong tâm trí khi ngồi nghĩ đến hôm nay, hôm mai. Hôm nay, hôm mai và cả hôm qua nữa, chung quy vẫn cứ là nỗi buồn thế sự.

Tôi nghĩ đến Biển. Xin được viết hoa chữ ấy để tỏ tình yêu thương, để nâng niu nỗi kinh hoàng, để xoa dịu niềm tuyệt vọng và nuôi dưỡng chút hy vọng dù mỏng manh, với Biển.

Có người yêu Biển lắm. Làm thơ về Biển. Nhưng sau biến cố năm 1975, thì những trang thơ ấy bị xé tan tành. Những vần thơ vỡ vụn, tình yêu dành cho Biển cũng vỡ vụn.