Pages

Thursday, August 27, 2015

"Anh" Thìn

                                      
 Vợ chồng “anh” Thìn ly hôn từ nhiều năm trước. Các con của họ đều đã trưởng thành. Hôm ấy đi gặp gia đình về, “anh” Thìn vui lắm, khoe: “Tao vừa lên chức bà ngoại. Gái lớn mới sinh con trai rồi”.
Vẻ mặt hớn hở, “anh” Thìn lấy gói kẹo trong túi quà tiếp tế ra bảo tôi chia cho mọi người, coi như chung vui với “anh” được lên chức bà ngoại.


Cánh tù nữ thường gán ghép cho nhau đủ thứ danh xưng của cánh mày râu như ông, bố, chú, anh, cậu. Tuy lối xưng hô ấy chẳng giống ở đâu nhưng như thế nó…ngồ ngộ, và vui. Mà niềm vui đối với người tù thì quý giá lắm.
Ngoại trừ một số người là dân đồng tính thật sự, tức mang yếu tố sinh học. Nhưng cũng không ít người tự biến mình thành người đồng tính vì … thích như thế, tức hoàn toàn xuất phát từ yếu tố tâm lý.
Lúc còn ở ngoài, họ là những người rất bình thường, cũng lấy chồng, sinh con như những phụ nữ khác. Có lần, tôi đã nói đùa với cánh bạn tù rằng “Nhà tù là nơi lý tưởng để thực hiện một cuộc cách mạng về giới tính.”. Mấy chị tù “có tật”, đấm thùm thụp vào lưng tôi chữa ngượng.

Saturday, August 22, 2015

Gửi cho nhau những giọt tâm tình.


 Tôi đã nghĩ mình sẽ viết gì để mừng ngày sinh nhật tròn 5 tuổi của Dân Làm Báo. Tôi thường mắc chứng khó diễn đạt nếu mang quá nhiều cảm xúc - một thứ “bệnh” không giống ai. Và rồi một câu hỏi ngớ ngẩn vụt đến: Giả sử 5 năm qua không có Dân Làm Báo?

Câu trả lời đương nhiên là: vẫn luôn có nhiều, và rất nhiều những trang báo (khác) chuyên chở khát vọng tự do - dân chủ của những con dân đất Việt. Vào cái thời (nói là “thời” cho có chút dư vị thời gian) tôi còn chưa đi tù, tập tọng viết lách thì Dân Làm Báo chưa ra đời. Ngày ấy, những trang báo mạng như Đối Thoại, Hưng Việt, Đàn Chim Việt, Tiếng Nói Tự Do Dân Chủ… là nơi tôi chia sẻ những tâm tình và hoài bảo cũa mình. Không có Internet, tôi phải ra quán để gửi bài và đọc tin. Khó chịu nhất là phải làm việc giữa những tiếng ồn ào (của dân chơi games) và lo lắng về sự xuất hiện của công an. Bây giờ, tôi vẫn gửi bài đều đặn cho Đối Thoại, Hưng Việt, Đàn Chim Việt… và những trang báo mạng “lề dân” xuất hiện sau này như một sự tri ân, nhưng cái chính là vì tình yêu mến. Có một chút xót xa cho “Tiếng Nói Tự Do Dân Chủ” khi không còn thấy hiển thị trong mục tìm kiếm của tôi.