Cha Anton Nguyễn Văn Đức- Bề trên Đan viện Thiên An- Huế.
Cha ơi, suốt ba năm kể từ
ngày Chúa gọi cha về, con đã chọn sự im lặng. Con đã nhiều lần muốn viết về
cha, về con đường cha vác thập giá, và nhất là về bức “di thư” cha đã trao phó
cho con công bố sau khi cha qua đời. Nhưng quả thật, con không biết phải bắt đầu
từ đâu. Con hiểu mình chẳng xứng đáng với niềm tin cậy và tình thương cha dành
cho, nhưng cha đã tặng con ân huệ ấy - một ân huệ đau thương mà con không bao
giờ muốn nhận thêm từ bất kỳ ai khác.