Pages

Tuesday, September 10, 2013

Mười một tháng chín...

                              (Tặng đồng đội tôi, những người bị bắt trong mùa thu 2008).
                 


Mười một tháng chín năm 2001 không chỉ là ngày tồi tệ trong lịch sử nước Mỹ mà còn trở thành biểu tượng về nỗi kinh hoàng cho nhân loại. Trong khi cả thế giới đang tưởng niệm bẩy năm ngày xảy ra “sự kiện 11 tháng 9” thì một chiến dịch khủng bố khác đã được thực hiện. Vụ khủng bố không xảy ra ở nước Mỹ, thủ phạm không phải Osama Bin Laden và không có ai bị chết. Mười một tháng chín năm 2008, chính quyền cộng sản đã tiến hành một chiến dịch bắt bớ với quy mô lớn nhằm vào những nhân vật đấu tranh cho Nhân quyền và Dân chủ ở Việt Nam.


Trong số những nhân vật đầu tiên bị bắt đi vào ngày 11 tháng 9 là các ông Nguyễn Xuân Nghĩa, Phạm Văn Trội, Nguyễn Văn Túc. Lần lượt những ngày kế tiếp là các nhân vật tranh đấu khác gồm: Nguyễn Mạnh Sơn, Nguyễn Văn Tính, Ngô Quỳnh, Vũ Hùng, Trần Đức Thạch, Nguyễn Kim Nhàn và tôi, Phạm Thanh Nghiên. Hơn bốn mươi năm tù là “phần thưởng” dành cho chúng tôi, dành cho khát vọng Tự do và những giá trị tốt đẹp của Con người.

Ngày hôm nay, 11 tháng 9 năm 2013, tròn 12 năm kể từ ngày khủng bố mười một tháng chín trên đất Mỹ. Và cũng đã năm năm kể từ ngày cộng sản tiến hành “chiến dịch bắt bớ mùa thu 2008”, chúng tôi đều đã lần lượt ra tù. Nhưng có một người vẫn còn nằm lại, ở một trong những nhà tù khắc nghiệt nhất của hệ thống nhà tù cộng sản: nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, người nhận bản án nặng nề nhất trong số chúng tôi.

Trong năm năm qua, nhà văn của chúng ta đã trải qua bốn nhà tù. Không ít lần trong thời gian năm năm ấy ông đã bị biệt giam, bị phân biệt đối xử, bị nhốt trong buồng kỷ luật với lý do “vi phạm nội quy trại giam” mà trên thực tế là một hình thức trả thù hèn hạ vì ông đã đấu tranh để phản đối sự vô nhân đạo của cai tù áp đặt lên ông và những người tù khác. Sự tàn bạo của chế độ nhà tù cộng sản không  còn là điều xa lạ nhưng chúng ta vẫn không khỏi ngỡ ngàng nhận tin ông bị cùm chân ngay trên giường bệnh hồi cuối năm 2012. Khí phách và sự khảng khái của một nhà văn yêu nước không chỉ làm cho chúng ta xúc động, khâm phục mà còn khiến những tên cai tù máu lạnh đang lăm lăm chiếc cùm sắt phải chùn tay, lùi bước: “Nếu các anh cùm chân tôi, thì tôi sẽ chọn cái chết ngay trên giường bệnh này!”

Cách đây không lâu, sự kiện Blogger Điếu Cày tuyệt thực trong tù trở thành một trong những sự kiện khiến công luận trong và ngoài nước đặc biệt quan tâm. Người ta đếm từng ngày anh tuyệt thực và gọi đó là “lịch Điếu Cày”. “Lịch Điếu Cày” chỉ dừng lại ở con số 36 khi anh ngừng tuyệt thực đồng nghĩa với việc cai tù buộc phải đáp ứng những yêu cầu chính đáng của một người tù lương tâm bất khuất. Người đã bất chấp hiểm nguy để báo tin Điếu Cày tuyệt thực chính là ông, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa. Dùng từ “hiểm nguy” không quá vì đối với một Tù nhân lương tâm, khi trao đổi với người thân trong những cuộc thăm gặp thì dù là thông tin liên quan đến bản thân mình còn bị cho là cấm kỵ. Huống hồ đó là thông tin về một Tù nhân lương tâm khác, nhất lại là thông tin vào diện “nhạy cảm”.

Theo lời kể của bà Nguyễn Thị Nga, vợ nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa thì khi vừa thông báo tin này cho bà biết, “ông Nghĩa lập tức bị công an bịt mồm, lôi đi xềnh xệch” và đương nhiên, cuộc gặp bị hủy bỏ. Ngay sau đó, ông Nghĩa được chuyển từ buồng tập thể sang buồng giam chỉ có hai người. Không phải ngẫu nhiên Trần Văn Tiến, tên tội phạm làm gián điệp cho Trung Quốc, lại từng có “thành tích” đánh người (trước đó đã đánh một Tù nhân lương tâm khác là ông Nguyễn Kim Nhàn) được bố trí để ở chung với nhà văn, một người rất quyết liệt trong đấu tranh chống bá quyền Trung Quốc. Vào lần thăm gặp gần đây, bà Nga cho biết chồng bà không chỉ bị tên Tiến đánh, mà còn liên tục bị đe dọa và xúc phạm đến nhân phẩm. Hắn từng ngang nhiên tuyên bố: “Mày (Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa) sẽ chết trước khi kịp bước chân vào nhà”. Lời đe dọa nghe giống với thông điệp của chính quyền gửi đến “kẻ chống đối” hơn là của một người tù nói với một người tù.

Năm trong số sáu năm tù nhà văn đã trải qua với bao nhiêu hiểm nguy và thử thách. Một năm còn lại, có thể những hiểm nguy và thử thách sẽ nhiều hơn nhưng chúng ta tin, một con người luôn hướng đến tương lai như ông sẽ vượt qua tất cả để trở về trong chiến thắng.
Những Tù nhân lương tâm khác đều sẽ trở về trong Chiến thắng. Vì tương lai là của chúng ta.

Hôm nay, để kỷ niệm năm năm ngày nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và các đồng đội của ông bị bắt, xin được tặng lại quý độc giả bài thơ Cầu xin đau cả loài người” ông viết hồi tháng 9 năm 2007, một năm trước khi bị bắt. Bài thơ -như ông tâm sự- là để “kính viếng hương hồn những người dân Myanmar đã ngã xuống trong cuộc biểu tình chống chế độ quân phiệt cuối tháng 9 năm 2007”.  


                           “Người đã ngã trên đường Yangon
                            Tôi sẽ ngã trên đường Hà Nội”.
Không lâu sau khi tôi, ông và nhiều anh em khác bước chân khỏi căn nhà quen thuộc của mình để đối mặt với cuộc sống ngục tù thì đường phố Yangon đã không còn thêm những xác người. Người dân Miến Điện đã được Tự do. Một kết thúc có hậu cho một Dân tộc từng trải qua nhiều đau thương, mất mát.

Việt Nam có thể phải rất lâu hoặc có thể không bao lâu nữa để có một cuộc xuống đường như mong muốn.Trong số những người “sẽ ngã” có thể có ông-nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa- có tôi, bạn hay bất cứ một người dân Việt Nam nào. Nhưng, chúng ta sẽ ngã cùng với nụ cười nở trên môi: Nụ cười Việt Nam. Nụ cười Chiến thắng. Nhưng trước mặt chúng tôi đã có đoàn người vững vàng tiến tới và đang ca bài Chiến thắng.

                                Cầu xin đau cả loài người
                                                                           Nguyễn Xuân Nghĩa
           Người đã ngã trên đường Yangon
          Ngực áo cà sa đang thủng
          Tiếng súng độc tài vang trên xứ sở chùa chiền

          Sao người bên ấy giống mẹ tôi,
          Người giống bố tôi.
         Con trâu lưỡi cày chung gốc
         Cây lúa, cây ngô một hạt phân cành

       Sao đất nước của người giống đất nước của tôi
       Hoa văn mái chùa chung nét
       Tiếng chuông phương Nam, tĩnh hồn phương Bắc
       Gốc Bồ Đề, tràng hạt cầm chung.

       Kẻ cầm quyền bên người sao giống bên tôi
      Viên đạn giống nhau ngôn từ cũng giống
      Cái người mất là cái tôi đang mất
      Tiếng thét bên kia nghe ở bên này

      Người đã ngã trên đường Yangon
      Tôi sẽ ngã trên đường Hà Nội.
      Giọt máu trộn chung, đỏ hai mảnh đất
      Cầu xin đau cả loài người.
  



5 comments:

  1. Con đường sống còn cho Việt Nam
    Con đường sống còn cho Việt Nam chỉ còn trông cậy nơi giới trẻ. Đảng viên cộng sản, những người đang có trọng trách với đất nước vì họ đang lĩnh lương của nhân dân, đang có chức vụ, có nhiệm vụ phải hoàn thành trước toàn dân: Bão vệ đồng Bào - Bão vệ lãnh thổ - Bão vệ chủ quyền quốc gia - Phát triển con người, đất nước Việt Nam thì lại quá hư đốn, đã quá hư đốn, quá bệ rạc…đất nước không còn một hy vọng nào ở những lớp người này nữa!
    Việt Nam nằm sát cạnh bờ Thái Bình Dương, thông thương tự do ra với thế giới bên ngoài. Cơ hội học hỏi kiến thức, kỹ thuật của thế giới là vô giới hạn, nhưng người Việt Nam xã hội chủ nghĩa đã phát triển đất nước từ có đến không! Từ một nước Việt Nam chuyên sống về nông nghiệp truyền thống cũ kỹ, người nước Việt xưa đã nương theo văn minh kỹ thuật Âu Châu, Hoa Kỳ để phát triển thành một nước văn minh nhất Đông Nam Châu Á. Người nước Việt thời xhcn đã phá tan tành trọn vẹn nền kinh tế và sự phát triển kỹ thuật đã lên đến đỉnh cao nhất nhì Châu Á của miền nam!
    Người Miến Điện nằm khuất sâu vào vùng vinh Bengal. Chấm dứt thế chiến thứ hai, họ chỉ quanh quẩn trong nước vì bị Trung cộng ám ảnh, kiềm hãm, đày đọa trong hơn năm mươi năm qua. Sau cùng sức chiến đấu không ngừng nghỉ của người Miến Điện, thiện chí và lòng yêu nước của những người dẫn đầu Miến Điện đã nương theo thế giới tự do và đã đưa dân tộc họ ra khỏi gông cùm của Trung cộng thành công. Đất nước họ đang phát triển mạnh hơn bao giờ. Người Miến Điện phát triển đất nước của họ từ không đến có. Người Việt Nam xhcn đã biến đất nước từ có đến không và mất luôn cả lãnh thổ, chủ quyền quốc gia!
    Những con người đang nắm vận mệnh của hơn tám mươi lăm triệu người Việt Nam trong nước không đáng để so sánh với những người lãnh đạo Miến Điện
    Con đường làm ăn chân chính là con đường vững bền. Làm ăn chân chính là làm ăn với khả năng lao động đích thực của mình, dù bằng chân tay hay trí óc.
    Đời sống con người không thể thiếu kinh tế, cá nhân hay quốc gia, địa phương hay toàn thế giới. Sự thành công của tỷ phú Bill Gates có nguồn gốc từ kiến thức chuyên môn, sự tính toán chi tiết, chính xác trong kỹ thuật, trong kinh doanh và chiến lược phát triển công việc làm ăn đường dài hoàn toàn thích nghi với sự phát triển chung của quốc gia Hoa Kỳ trong môi trường thế giới, một thế giới hợp nhất trong kinh doanh.
    Bên cạnh lĩnh vực kỹ thuật, kinh doanh là tài năng khéo léo mà trên hết là cái tâm con người trong cách dùng người và cách đãi ngộ con người, những người cộng sự, những nhân viên của mình nói chung. Bill Gates đã biến sự thành công của cá nhân mình thành sự thành công của mọi người cùng làm việc với ông, làm việc cho công ty khổng lồ của ông, cả về tài chính lẫn vinh dự.
    Sự thành công của Bill Gates không chỉ đã và đang tiếp tục đem lại sự giàu có cho cá nhân ông mà sự thành công của ông còn mang đến sự thinh vượng chung cho mọi công ty của Hoa kỳ và mọi công ty của mọi quốc gia có làm ăn chung với công ty Microsoft của ông trên toàn thế giới.
    Sự thành công của Bill Gates đồng lúc đã đem lại phúc lợi cho xã hội, Bill Gates đã dùng tài sản của mình tạo được từ kiến thức, tài năng và công khó bản thân để giúp những người kém may mắn, những người nghèo khó, tật nguyền đương thời đồng thời với việc giúp đỡ phát triển giáo dục cho những người trẻ thuộc thế hệ mai sau bằng những quỷ từ thiện, những quỷ giáo dục do ông tài trợ.
    Sự đóng góp, giúp đỡ của ông cho xã hội không chỉ giới hạn ở Hoa Kỳ mà còn ở nhiều nơi khác trên thế giới. Cách sống của ông khiến cho tất cả những ai hiểu rõ việc làm của ông đều ngưỡng mộ và khâm phục.

    ReplyDelete
  2. Những lãnh đạo cộng sản ở Việt Nam nên đọc tiểu sử Bill Gates để hiểu nguyên nhân của sự thành công của ông trong công việc và để hiểu cách sống đã khiến cho con người thế giới khâm phục Bill Gates. Những lãnh đạo cộng sản nên học theo cách làm việc, cách sống của Bill Gates.
    Sống và làm việc theo cách của Bill Gates là sống trường cữu. Cho dù Bill Gates một mai có từ giã cõi đời này như bao con người thế gian khác, nhưng những gì Bill Gates để lại khiến thế giới không bao giờ quên ông, quên tri ân ông.
    Đối với Việt Nam, Bill Gates là một người ngoại quốc, nhưng tuổi trẻ Việt Nam hâm mộ ông, ngược lại đối với những lãnh đạo Việt Nam, những người này còn đang sống đó mà người đương thời, và cả những người trẻ Việt Nam của các thế hệ sau chỉ muốn họ sớm biến mất đi để cho người cả nước trút được gánh nặng đến oằn đời, cả nước!
    Kiến thức, chuyên môn, tính toán chi li từng con số, lập kế hoạch chính xác trên từng chi tiết phù hợp với kế hoạch phát triển dài lâu của công việc làm ăn của mình với quốc gia trong môi trường thế giới là những yếu tố đã làm nên sự thành công nơi tỷ phú Bill Gates. Trên đây là những yếu tố không thể không có để điều hành công việc của chỉ một công ty, Microsoft.
    Điều khiển cả một quốc gia trên tám mươi lăm triệu người, những lãnh đạo Việt Nam không thể tính rợ hoặc chỉ kêu gọi suông, kêu gọi trống rỗng! Việc lớn, việc nhỏ tất cả đều cần có phương tiện để thực hiện. Nói đến phương tiện người ta nghĩ ngay đến tiền, và không chỉ có tiền mà còn cần đến nhiều điều kiện khác nữa.
    Xã hội Việt Nam đã sụp đổ!
    Người Việt Nam mất nước!
    Vì sao?
    Lãnh đạo Việt Nam có điều kiện gì?
    Còn thiếu những điều kiện gì để lãnh đạo đất nước?
    Việt Nam muốn thay đổi, trước hết hãy trả lời câu hỏi:
    Việt Nam muốn đi về đâu?
    Để thực hiện được ý muốn thay đổi ấy, Việt Nam cần có những điều kiện gì?
    Những người đang kêu gọi bỏ đảng cũ thành lập đảng mới (để tranh đấu vởi đảng hiện tại đã rã rệu) những người này đang có những điều kiện gì trong tay?
    Những người này còn thiếu những điều kiện gì?
    Tìm những điều kiện còn thiếu ấy ở đâu?
    Ai sẵn lòng đưa ra những trợ giúp mà Việt Nam còn thiếu và đang cần?
    Nhận những trợ giúp ấy từ ai thì có lợi mà không có hại cho mình, cho đồng bào, cho con cháu mình, cho con cháu mọi nhà Việt Nam hiện tại và mai sau?
    Tất cả đều cần có điều kiện, nhiều điều kiện, chính có, phụ có! Bên cạnh, mọi việc lớn, nhỏ đều cần một cái giá phải trả để thực hiện, để thành công. Hãy tiên liệu. hãy tính toán một cách hợp lý, chu đáo, tức là tính toán khoa học. Những người lãnh đạo cộng sản hoàn toàn không có tinh thần khoa học!
    Nhưng người cộng sản hãy bỏ thói kêu gọi suông, kêu gọi trống rỗng! Kêu gọi suông, kêu gọi trống rỗng là các ông đang tiếp tục lường gạt đồng bào, đồng bạn, đồng chí của mình và đây là hành động mà những người cầm đầu cộng sản đương quyền, đương chức từ xưa đến nay vẫn làm!
    Thời gian của những thói quen tệ hại, xấu xí này đã kéo dài hơn 75 năm rồi nếu tính từ năm 1930 khi tuyên truyền cho chủ nghĩa cộng sản bắt đầu làm đổ máu người Việt Nam!
    Dù hoàn cảnh đất nước có khó khăn đến mức độ nào, giới trẻ Việt Nam hãy cố gắng học hỏi trong giới hạn những điều kiện mình có. Học với hết thiện chí của mình. Trước hết hãy bắt đầu bằng Anh Ngữ (cố gắng luyện khả năng nghe, hiểu qua các đài phát thanh bằng Anh ngữ… như đài VOA cang thường xuyên càng tốt). Có điều kiện hơn nữa hãy học những ngành về kỹ thuật sản xuất, cơ khí, máy móc điện tử, sinh hóa… và các lĩnh vực phục vụ kinh tế, kế toán, các môn khoa học phục vụ xã hội, phục vụ con người (không phải học về lý thuyết cộng sản!)
    Học hôm nay để làm vốn sống ngày mai. Chế độ cộng sản hôm nay đã đến lúc suy tàn. Thay đổi là điều phải xãy đến, như nước triều khi đã xuống đến hết mức thì lại bắt đầu dâng lên và ngược lại. Những người của thế hệ cầm quyền cộng sản hôm nay sẽ bị đào thải và phải bị đào thải. Các bạn còn phải sống cuộc đời của các bạn dài lâu. Hãy kiên trì. Hãy chuẩn bị cuộc đời tương lai của các bạn ngay từ bây giờ.

    ReplyDelete
  3. Đang nghe Triệu Đóa Hồng và đọc Thanh Nghiên cảm động quá. Cho tôi gửi lời chào cảm phục cô Nghiên, anh Nghĩa và gia đình từ Mỹ.

    Manzi@x-cafevn.org

    ReplyDelete
  4. Về việc học Anh ngữ, bạn nào có điều kiện đến trường, hãy đến trường, nếu do người Mỹ, người Anh dạy càng tốt. Nếu không có điều kiện đến trường, hãy mua sách tự học. Mua ngay hôm nay, học ngay đêm nay. Ban ngày dẫu có làm phu hồ, lao công, rửa chén ở tiệm ăn…cũng phải dành tiền mua sách, dành thì giờ để học, cùng nhau tự học. Anh ngữ mở cửa cho các bạn tìm ra với thế giới và cùng sinh hoạt, học hỏi với với thế giới.

    Lắng nghe (đàm thoại) đài phát thanh nước ngoài bằng Anh ngữ (VOA là tốt nhất) để luyện kỹ năng nghe hiểu (quan trọng số một)đồng thời gữi các câu hỏi cho VOA để có câu trả lời đúng. Hãy quy tụ những người có cùng quan tâm học hỏi thành lập nhóm. Mỗi nhóm hãy mở một trang blog, đưa đề tài thảo luận ngắn, thảo luận về bất cứ vấn đề gì.

    Giới hạn câu trả lời một lượng từ nhất định 250 từ, 400 từ, 500 từ tùy đề tài, thảo luận chung và liên lạc với trang blog riêng của các bạn khác để trả lời góp ý kiến, học đóng góp về những sai sót của mình, của bạn, giúp nhau tìm câu trả lời chính xác.

    Mỗi người khi tham gia nhóm tự động chấp hành nguyên tắc sinh hoạt của nhóm, thời lượng tối đa ấn định cho việc đóng góp ý kiến về một đề tài đưa ra. Thảo luận trên Internet, thảo luận bằng điện thoại, hay họp nhóm, gặp mặt nhau mỗi cuối tuần…

    Các bạn tham gia thảo luận đặt quan trọng vào cách dùng từ, dùng văn phạm cho đúng. Đặc biệt lưu tâm đến cách chấm câu cho đúng văn phạm Anh ngữ.

    Nếu có vấn đề thắc mắc, hãy nêu câu hỏi để các bạn khác trả lời, tất nhiên bằng Anh ngử. Câu trả lời trích dẫn từ sách nào, của ai, trang mấy, dòng thứ mấy…Chịu khó tra cứu sách vở online (Wikipedia hoặc các trang mạng khác, Meriam – Webster…để tìm câu trả lời càng chính xác càng tốt. Đây là phương pháp dạy học của những lớp học online 100%.Các lớp online của nước ngoài có thầy cô hướng dẫn. Trong điều kiện tự học, các bạn hay tra cứu sách vỡ đứng đắn, textbook, hoặc electronic books online...

    Các bạn hãy quy tụ thành nhóm học hỏi cùng nhau. Làm gì cũng quy tụ thành nhóm, nhiều nhóm, khắp nước để cùng chia sẻ quan tâm của nhau. Đây là cách học tập thói quen sinh hoạt cộng đồng. Nước Việt Nam hoàn toàn thiếu vắng tinh thần sinh hoạt cộng đồng. Đất nước, con người Việt Nam thua thế giới ở tinh thần sinh hoạt cộng đồng.

    Các bạn trẻ hãy sửa lại lỗi lầm này kể từ đời mình trở về sau. Hãy tập cho con cái tinh thần sinh hoạt cộng đồng. Lợi ích của sinh hoạt cộng đồng đem lại cho cá nhân rất lớn. Xã hội đạt được những thành quả lớn lao cũng nhờ ở tinh thần sinh hoạt cộng đồng.

    Một người không dọn dẹp sạch sẽ được mọi đường phố của một thành phố, nhưng sinh hoạt cộng đồng sẽ làm được công việc ấy. Hiểu biết đúng của một người phổ biến ra cho cộng đồng, mọi người trong cộng đồng, mọi cộng đồng có cùng quan tâm cùng tiến bộ chỉ sau một cái bấm nút.

    Hãy đi tới, các bạn trẻ sẽ thành công, phải thành công trên con đường học hỏi, hướng thượng, hướng thiện, mở rộng kiến thức. Muốn rèn luyện kỹ năng chuyên môn thì phải đến trường. Mở rộng kiến thức không gì hơn bằng sinh hoạt cộng đồng, mở rộng sinh hoạt cộng đồng, mọi lĩnh vực. Chúc các bạn thành công.

    ReplyDelete


  5. Khó thi hành âm mưu bịt miệng người dân Việt Nam!

    Tin vui về các bloggers VN gặp đại diện của European Union:

    “Hãy báo cho chúng tôi biết, nếu như các bạn gặp bất kỳ vấn đề gì vì cuộc gặp này”.

    Lời nói trên của European Union có ý nghĩa:

    1- Chúng tôi bãm đãm an toàn cho quý vị về cuộc gặp gỡ này, với nội dung cuộc gặp này.

    2- Chúng tôi có thừa khả năng để kiềm chế kẻ gây khó khăn cho quý vị.

    3- Chúng tôi đứng về phía nguyện vọng chính đáng của công chúng, nhân dân Việt Nam.

    4- Cả cộng đồng Âu Châu. Hoa Kỳ, Úc Đại Lợi, Canada, New Zealand…có nghĩa là cả cộng đồng quốc tế, LHQ quốc…đều có chung một thái độ: Cộng đồng thế giới đang đứng về phía nhân dân Việt Nam trong khát vọng Tự Do - Dân Chủ.

    Quốc dân Việt Nam, nhân dân Việt Nam, đồng bào Việt Nam chúng ta còn chờ đợi gì nữa mà không chuẩn bị, chuyển mình đứng dậy? Còn chờ đợi kẻ ngu, kẻ ác hành hạ, gieo rắc tai họa cho mình đến bao giờ?

    ReplyDelete