Mấy
ngày nay công luận đang bàn tán, bình luận về bài diễn văn của ông Phạm Bình
Minh, Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao nước CHXHCN Việt Nam đọc tại Đại
hội đồng Liên Hiệp Quốc hôm 28/9/2019. Đa số là các ý kiến chỉ trích, phê phán,
thậm chí lên án gay gắt thái độ bạc nhược, ươn hèn của ông này khi không dám chỉ
đích danh Trung cộng thực hiện chính sách bành trướng tại biển Đông và xâm phạm
lãnh hải của Việt Nam. Hành động của Phạm Bình Minh là kiểu “tố cáo hành vi ăn
cướp nhưng không dám gọi tên kẻ cướp”, chẳng khác gì đứng múa may một mình giữa
bãi tha ma nhưng lại bảo đang đánh nhau với người
Tuesday, October 01, 2019
Friday, September 27, 2019
VÀI MẨU CHUYỆN “VUI” VỀ AN NINH HẢI PHÒNG - Phần 2
Phần 2: “Bọn anh cũng là người”
Gần đến ngày hết án 3 năm quản chế, tôi
cũng hơi hồi hộp- quả là thế thật. Cái quyết định gia hạn thêm 8 tháng quản chế
cho Ngô Quỳnh “can tội” cựu TNLT này đi khỏi nơi cư trú không xin phép xin tắc
gì, khiến tôi suy nghĩ. Không biết công an Hải Phòng có học tập và làm theo tấm
gương của công an Bắc Giang rồi giở trò cầm tù tôi thêm vài tháng như đã làm
với Ngô Quỳnh không? Đúng là tôi không công nhận bản án vô lý, bất công dành
cho mình, không chấp hành án quản chế, thích đi đâu thì đi, chẳng lên phường
trình diện, báo cáo báo chồn gì dù bị triệu tập không dưới 30 lần.
Friday, September 20, 2019
VÀI MẨU CHUYỆN “VUI” VỀ AN NINH HẢI PHÒNG
Phần 1: Ô...ô... thế bây giờ mà vẫn có người vào đảng hả?
Có một số chuyện về an ninh Hải Phòng
tôi chưa bao giờ kể hoặc sẽ không bao giờ kể. Không phải sợ, mà là giữ thể diện
cho họ. Mặc dù nhiều khi tôi cũng đặt câu hỏi liệu công an của thể chế này có
“thể diện” hay không? Nhưng thôi, cứ xuề xoà nghĩ là họ “có” đi, chả sao cả.
Wednesday, August 14, 2019
SỦA MÀ CŨNG VIỆT VỊ
Hôm thứ hai
12/8/2019, báo Hà Nội Mới lên một bài viết dài lê thê đề cập tới vụ tàu Hải
Dương Địa Chất 8 của Trung cộng có mặt tại Bãi Tư Chính của Việt Nam.
Mục đích bài báo
không gì khác ngoài việc lèo lái dư luận, lấp liếm sự thật liên quan đến vụ
việc trên, đặc biệt là thái độ khiếp nhược của nhà cầm quyền Việt cộng trong
vấn đề chủ quyền quốc gia. Vì thế, nội dung đương nhiên phải chửi bới, vu
khống, mạt sát những người đối kháng, đồng thời ca ngợi đảng và nhà nước Việt cộng trong vấn đề giải quyết các vấn
đề nhớn.
Thursday, August 08, 2019
LÝ NGỌC HÀ- NGƯỜI MỞ ĐƯỜNG THẦM LẶNG
Tự bẻ gãy răng để khỏi phải
lên truyền hình đọc “ Bản nhận tội” do công an soạn sẵn. Ra toà nhận bản án 9
năm tù giam. Đi tù lặng lẽ, ra tù cũng lặng lẽ. Không được ai biết đến, không lời
ca tụng ngợi khen. Đương nhiên, chẳng có giải thưởng nào giắt lưng. Nhưng khí
phách ấy, tấm lòng ấy đã đủ để nhận được sự kính trọng, biết ơn và là bài học về
sự can đảm, về đức tính khiêm nhường cho những người đi sau.
Saturday, June 22, 2019
LẼ NÀO LẠI NHƯ THẾ
TNLT Trương Minh Đức - người đã tuyệt thực hơn 10 ngày trong trại 6 - Nghệ An cùng một số TNLT khác
Buồng giam được lợp bằng tôn,
xung quanh không có cây cối, đứng trơ trọi dưới cái nắng lên tới hơn 40, thậm
chí gần 50 độ C. Trong các buồng giam ấy là hàng chục con người khốn khổ. Kinh
khủng hơn là buồng giam không có quạt máy. Cai tù giải thích với ông Trương
Minh Đức là “quạt hỏng”, thế thôi.
Hỏng thì sửa, hoặc thay cái khác. Nhanh lắm, vài tiếng là xong.
Tuesday, June 11, 2019
NGƯỜI VIỆT NAM CHÚNG TA CÓ LÀM ĐƯỢC THẾ KHÔNG?
Mỗi khi ở đâu đó trên
thế giới xảy ra một cuộc biểu tình ôn hoà đòi dân chủ, lật đổ chế độ độc tài hoặc
đòi hỏi dân quyền, nhiều người Việt trong số chúng ta thường buồn bã than rằng
“Bao giờ Việt Nam mới làm được như thế?”. Hoặc sẽ so sánh theo chiều hướng tiêu
cực cho dân mình. Cuộc biểu tình của khoảng 1 triệu người dân Hồng Kông nổ ra
hôm qua 9/6/2019 cũng làm nức lòng hàng ngàn người Việt yêu tự do không chỉ
trong nước mà tại hải ngoại. Thêm vào đó còn là tâm lý trông ngóng, nóng ruột gợn
một chút hoài nghi “Dân mình có làm được thế không, bao giờ?”
Thursday, June 06, 2019
PHỎNG VẤN VỀ LUẬT AN NINH MẠNG: VÌ SAO NGƯỜI DÂN MIỀN NAM BỊ BẮT NHIỀU HƠN?
(Phạm Thanh Nghiên thực
hiện)
Kể từ khi luật An ninh mạng
(ANM) có hiệu lực từ 1/1/2019 đến nay đã hơn 6 tháng. Ước tính có khoảng trên
dưới 10 người bị bắt vì liên quan đến các bài viết trên mạng. Một điều khá đặc
biệt là số người bị bắt đa số thuộc khu vực miền Nam. Tại sao số người bị bắt ở
miền Nam nhiều hơn miền Bắc? Cho rằng đây là một vấn đề cần được bàn tới nên một
lần nữa tôi lại làm công việc của một phóng viên bất đắc dĩ. Tất nhiên mọi ý kiến,
đánh giá chỉ là phỏng đoán, bởi “ta đâu phải là nhà nước độc tài” để đưa ra
cách lý giải chính xác về việc họ làm. Nhưng như đã nói ở trên, đây là vấn đề
đáng chú ý, vì thế có cuộc phỏng vấn này.
Monday, May 27, 2019
MÓN QUÀ TỪ NHÀ KHOA HỌC NGUYỄN XUÂN VINH
Giáp tết, tôi nhận được
tin nhắn của cha Vinh Sơn Phạm Trung Thành- nguyên Giám tỉnh DCCT, vỏn vẹn mấy
câu sau: “ Cụ Nguyễn Xuân Vinh gửi quà cho con nhờ Đức cha Micae mang về. Cha
đang giữ giúp đây. Khi nào đi đọc kinh cha đưa cho. Ôi! Con người tài ba ấy lại
yêu thương con oắt con (*). Thật tạ ơn Chúa!”
Sunday, May 05, 2019
BLOGGER ANH BA SÀM- NGUYỄN HỮU VINH RA TÙ
Sáng nay 5/5/2019, ông Nguyễn Hữu Vinh đã rời nhà tù
Trại 5- Thanh Hoá sau khi mãn hạn 5 năm tù giam. Ông Vinh bị bắt cùng với cộng
sự của mình là bà Nguyễn Thị Minh Thuý hồi tháng 5/2014. Họ bị cáo buộc vi phạm
điều 258 BLHS “lợi dụng các quyền tự do dân chủ...”
Friday, May 03, 2019
CHÚNG CÒN MUỐN "GIẢI PHÓNG" NGƯỜI DÂN ĐẾN BAO GIỜ?
Vài năm gần đây, chiêu bài “hòa hợp, hòa giải dân tộc”
dường như không còn mấy tác dụng. Nó chỉ như một cái cớ để các thành phần “phò
đảng” lấy đó làm đề tài viết lách, khua môi múa mép tuyên truyền bậy bạ nhằm lấy
điểm với chế độ. Với đại đa số dân chúng, người ta hoặc không quan tâm, hoặc đã
hiểu cái gọi là “hòa hợp hòa giải” thực chất chỉ là trò lừa bịp, thậm chí “đuổi
cùng diệt tận”.
Tuesday, April 16, 2019
CHÚA KITO LÀ ĐỀN THỜ ĐÍCH THỰC CỦA CHÚNG TA
Chuông điện thoại báo
có tin nhắn lúc 4 giờ sáng khiến tôi bừng tỉnh. Chắc phải có sự việc gì quan trọng
(hoặc nghiêm trọng) thì chị tôi ở Pháp mới nhắn vào giờ này.
Thursday, April 11, 2019
Một chuyến thăm quê
Sau vụ nhà bị đập, vợ
chồng tôi nhận được nhiều sự chia sẻ về vật chất lẫn tinh thần từ bạn bè khắp nơi,
trong nước cũng như hải ngoại. Điều ấy mang lại sự an ủi lớn lao, xoa dịu phần
nào nỗi đau đớn mà gia đình chúng tôi không may gặp phải. Song, một cách thành
thật tôi phải thừa nhận rằng, những biến cố quá lớn trong thời gian qua (mà vụ
đập nhà chỉ là một trong những điều tôi tệ thôi) ít nhiều khiến chúng tôi mệt mỏi,
suy sụp. Quyết định về Bắc thăm nhà được vợ chồng tôi xem như một cách giảm bớt
căng thẳng, tìm chốn bình yên bên người thân ruột thịt sau những tai ương, sóng
gió.
Tuesday, April 09, 2019
Xin góp đá cho mình nổi tiếng nha pà kon
Hế lô! Chào các bạn!
Mình xin tự giới thiệu mình
là Diệp Duy Trấn, là thầy ( thầy hẳn hoi đấy nhá) Tổng Phụ trách đội của
trường Tiểu học Lê Văn Sỹ, p.1, quận Tân Bình.
Công việc của một Giáo viên Tổng phụ trách đội như mình tức
là chịu trách nhiệm giáo dục đạo đức Hồ Chí Minh cho học sinh, điều hành các hoạt
động phong trào của trường. Nói trắng phớ ra, công việc của mình là bưng bê trà
nước cho Ban giám hiệu và nhồi sọ cho học sinh từ bậc tiểu học đến trung học cơ
sở. Để ngay từ bé, các em đã thấm nhuần tư tưởng của Bác và Đảng, chuẩn bị hành
trang tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc trên con đường Xạo Hết Chỗ Nói.
Wednesday, March 13, 2019
Chuyện của Quyên
Tiếng chó sủa inh ỏi khiến Quyên bừng tỉnh. Cô khẽ khàng trở dậy
để đứa con 19 tháng tuổi không giật mình thức giấc. Cô rón rén rời khỏi chỗ
nằm. Vừa bước ra cửa, lập tức Quyên bị một nhóm công an xông vào lôi đi. Chúng
túm tóc, kéo lê cô trên đường. Vừa lôi kéo, vừa đánh đập và chửi rủa. Chúng
tống Quyên lên xe rồi bẻ tay cô ra sau, lấy túi ni lông màu đen trùm kín đầu cô
lại. Không nhìn thấy gì nhưng Quyên nghe thấy nhiều tiếng chửi rủa, nạt nộ, ra
lệnh của công an, lẫn với những tiếng gào khóc, la thất thanh của những người
hàng xóm. Giữa những tiếng kêu gào, thất thanh ấy có cả tiếng của chồng, của
bác và người dì ruột của Quyên. Họ cũng bị những nhóm công an lôi đi. Rồi cô
nghe rõ tiếng khóc đầy kinh hãi của các con mình.
Quyên bị trùm kín đầu, bịt miệng, thỉnh thoảng lại bị tên công
an nào đó ngứa tay ngứa chân đánh, đá cho vài cái trong suốt chặng đường bị bắt
từ nhà đến đồn công an.
Saturday, March 09, 2019
Thành Hồ tôn vinh phụ nữ bằng đàn áp
Nói chung, tôi chẳng quan
tâm đến ngày 8/3, ngày mà nhà nước cộng sản rêu rao là “ngày quốc tế phụ nữ”.
Nhưng hôm nay thử “công nhận” nó là ngày QTPN để nhìn vào cách mà họ- nhà cầm
quyền cộng sản tôn vinh phụ nữ, nhất là những phụ nữ mất đất, mất nhà mà ta vẫn
gọi họ là “dân oan”.
Ít nhất hai phụ nữ, là cư
dân Vườn rau Lộc Hưng đã bị đánh đập, bị bắt cóc vào sáng nay 8/3/2019- ngày Quốc
tế phụ nữ. Lý do họ bị bắt là vì dám livestreams, ghi lại hình ảnh hàng chục
công an, dân phòng, côn đồ đang bao vây, khủng bố bà con dân oan ngay trên mảnh
đất VRLH của họ.
Bảo Quyên, một phụ nữ có
3 con nhỏ bị một nhóm an ninh, mật vụ đeo khẩu trang xông vào cướp điện thoại,
lôi cô xềnh xệch trên nền đất và tống lên xe.
Sunday, February 10, 2019
Ăn, mặc, ở
(Trích "Những mảnh đời sau song sắt")
Tôi dám chắc với bạn rằng,
người ta có thể sẵn sàng chấp nhận, thậm chí mơ ước được chết nhưng chưa một ai
trong thế giới con người có nhu cầu ở tù, nhất lại là nhà tù cộng sản. Đó là điểm
chung tuyệt đối và bình đẳng của loài người.
Nhưng người ta vẫn muốn
biết về nhà tù, về cuộc sống của những con người trong cái nơi mà bản thân tên
gọi của nó vốn tạo nên sự “rùng rợn” và gợi trí tò mò một cách mãnh liệt.
Thursday, January 24, 2019
Chị Phượng
Nguồn hình: Nguyễn Tín
Sáng mồng 10/1/2019, hai ngày sau khi nhà cửa của
chúng tôi bị phá huỷ, tôi trở về Vườn rau. Đã hẹn với lòng mình sẽ không khóc.
Nhưng khi tận mắt chứng kiến cả một vùng đất thân thương giờ biến thành đống đổ
nát hoang tàn, tôi không cầm lòng được.
Subscribe to:
Posts (Atom)