Ngày hôm nay có hai trái tim của hai
con người yêu nước đã ngừng đập: Cựu đại tá Bùi Tín, từng là Phó tổng biên tập
báo Nhân Dân và Nhạc sĩ Tô Hải, tác giả cuốn sách nổi tiếng “Hồi ký của một
thằng hèn”.
Monday, August 13, 2018
Sunday, August 05, 2018
Gái yêu của Mẹ
Mai đi tù lần này là lần thứ
hai. Cả hai lần tù đều mang tội “buôn bán trái phép chất ma túy.”
Lần đầu bị kết án bẩy năm tù giam. Khi ấy Mai mới hai mươi ba
tuổi. Chưa hết bẩy năm tù, Mai được giảm án, về trước thời hạn.
Nhưng cái “cung tù” vẫn đeo đẳng lấy Mai. Về chưa được bao lâu Mai
lại bị bắt. Lần này Mai bị kết án mười bốn năm. Tuổi xuân bị
nhà tù nuốt gọn. Lần đầu Mai bước chân vào nhà tù, mẹ Mai tròn
sáu mươi, vừa mới về hưu. Nhắc đến mẹ Mai vì chính bà - chứ
không phải đứa con tù - mới là người thực sự đau khổ, buồn rầu
nhất. Hồi Mai bị bắt lần đầu, bà ngất lên ngất xuống, vật vã suốt
thời gian dài. Vật vã y như khi phát hiện đứa con gái duy nhất của
mình nghiện ma túy.
Sunday, July 15, 2018
Bình an nhé Quỳnh
Một năm trước, Khôi nguyên của giải
Nobel Hoà Bình (2010) là giáo sư Lưu Hiểu Ba qua đời vì bệnh ung thư gan. Sự
kiện này gây chú ý từ công luận Quốc tế không chỉ vì ông từng được trao tặng
giải thưởng cao quý bậc nhất thế giới, mà vì ông là một nhà hoạt động nhân
quyền, và trên hết ông đang là một tù nhân lương tâm dưới chế độ độc tài tàn
bạo bậc nhất thế giới: chế độ nhà tù Trung cộng.
Thursday, June 14, 2018
Luật Gữ mạng cho đảng
Ngày 12/6/2018, cái gọi là Quốc Hội nước CHXHCN Việt Nam đã “bấm
nút” thông qua luật An ninh mạng, thực chất là luật Bịt mồm dân để củng cố vị
trí độc tài toàn trị, để bảo toàn quyền lực, tài sản và "chủ trương
lớn" bán nước của những tên chóp bu trong bộ máy cai trị từ lâu đã coi
nhân dân là kẻ thù.
Bởi nếu không bịp mồm được dân thì sự thật bán nước sẽ ngày một
phơi bày rõ rệt để không sớm thì muộn toàn dân sẽ đứng dậy, vì sự tồn vong của
Tổ Quốc mà khai tử thế lực đã đưa đất nước từ đắm chìm trong đau khổ suốt nhiều
năm ròng sang đến tình trạng bị xoá tên trên bản đổ. Ngày ấy là ngày đại đa số
dân chúng đã hiểu được bộ mặt của chế độ và bước khỏi sự sợ hãi.
Saturday, May 05, 2018
(Trích “Những
mảnh đời sau song sắt)
- Nguyễn Thị Luân,
chuẩn bị nội vụ!
Mỗi lần cai tù xướng
tên một người tù kèm thông báo “chuẩn bị nội vụ” thì ai nấy đều nghĩ
ngay đến cụm từ “đi ép cung.” Thương bạn tù và thương thân, rồi lo
sợ, hoang mang tự hỏi “bao giờ đến lượt mình” là tâm lý chung của người
ở lại.
Người đi, không tự tay
sắp nổi bộ quần áo dù cố tỏ ra bình tĩnh. Nét lo sợ, căng thẳng hiện
rõ trên khuôn mặt tái xanh tái xám. Thường chỉ các vụ trọng án, bị can
mới bị chuyển đi nơi khác để “ép cung.” Lúc tôi chuyển xuống buồng biệt
giam, mọi người cũng bảo tôi bị đi “ép cung”. Tôi nói tôi không bị áp
dụng hình thức đó, nhưng không ai tin.
Wednesday, April 25, 2018
Ơi Người Mẹ Điên ơi!
Buổi chiều hôm ấy, đúng rồi,
là một buổi chiều muộn. Tôi nhớ rõ như thế. Mẹ tôi quẩy đôi quang gánh trên
vai, tay dắt theo một người đàn bà điên. Đúng là người đàn bà từ sáng tới giờ vẫn
quẩn quanh ở khu tập thể này, vừa đi vừa nói nhảm. Thỉnh thoảng lại cúi xuống
nhặt bất cứ thứ gì chị ta nhìn thấy dưới đất rồi bỏ vào miệng. Đôi quang gánh mẹ
tôi quẩy về, còn nằm chỏng gọng ra đấy mấy mớ rau muống ế. Thế là bữa cơm tối
nay, lại sẽ ăn rau độn.
Lần nào cũng vậy, hễ thấy
mẹ về là mấy chị em tôi đều ngó trân trân vào đôi quang gánh. Và hồi hộp đợi chờ.
Rồi cảm xúc vui buồn, lo lắng hay mừng rỡ cứ xuôi theo đôi quang gánh của mẹ.
Đôi quang gánh nhẹ bẫng với chiếc sảo (*) trống rỗng có nghĩa là mẹ tôi đã bán
hết hàng, cả nhà sẽ không phải ăn khoai hay ăn rau trừ bữa. Gương mặt chị em
tôi sẽ sáng bừng lên nếu trông thấy thấp thoáng trong cái sảo là con cá, bìa đậu,
vài lạng tép săm hay ít thịt mỡ. Bữa cơm hôm ấy có tí chất tanh, sang phải biết.
Nhưng ít khi được thế. Buồn nhất là mỗi ngày tàn, mẹ tôi về nhà vẫn gánh theo
vài mớ rau chưa bán hết. Ế hàng, cơm còn thiếu lấy đâu cá với tép săm mà ăn.
Bao nhiêu nỗi buồn tênh lẫn khấp khởi vui mừng của những buổi chiều muộn cứ bám
lấy tôi suốt tuổi thơ như thế. Tôi thấy thương, thương biết mấy nỗi nhọc nhằn của
mẹ. Cho đến bây giờ khi đã qua tuổi 40, tôi vẫn không nguôi đắm đuối về căn gác
chật chội trong khu tập thể nghèo, nơi bố mẹ và mấy anh chị em chúng tôi sống
chật vật nhưng đầm ấm xiết bao.
Monday, April 02, 2018
Một vài kinh nghiệm trong nhà tù cộng sản
Nguyên tắc quan trọng nhất bạn phải thực hiện được, đó là
"không làm gì để mình phải tự hổ thẹn với chính bản thân mình". Phạm Thanh Nghiên.
A. Tinh thần trước ngày bị bắt:
- Điều đầu tiên cần xác quyết rằng bạn có thể bước chân vào tù bất
cứ lúc nào. Và bản án bạn sẽ nhận có thể chỉ một-hai năm, nhưng cũng có thể lên
đến hơn mười năm. Hãy xác định "đi hết án thì về".
Và khi bị còng
tay, bước chân ra khỏi ngôi nhà thân quen hãy nghĩ ngay rằng "mọi người đã
quên mình rồi". Tâm lý trông chờ (hoặc hy vọng) người khác đấu tranh cho
mình, nhớ đến mình thậm chí ca ngợi mình rất ít khi mang lại sức mạnh cho bạn.
Tất nhiên, đấy là nếu bạn là người mạnh mẽ. Hãy nghĩ rằng mọi người ở ngoài đều
bận rộn với những công việc của họ, cũng là những việc bạn vẫn làm lúc chưa bị
bắt. Nên vui vì có thể bản thân bạn ít được nhớ tới nhưng lý tưởng của bạn,
khát vọng của bạn vẫn luôn được đồng hành.
Saturday, March 10, 2018
Sống một đời để yêu thương
Dẫu biết sinh tử là quy luật của đời người, nhưng vẫn bàng hoàng
khi nghe tin ông đột ngột qua đời. Gặp ông nhiều lần trong chương trình Tri Ân
Thương Phế Binh VNCH, nhưng những gì tôi biết về ông còn quá ít ỏi. Ông từng là
một sĩ quan Quân Y của sư đoàn nhảy dù Quân lực VNCH. Thời kỳ cuối cuộc chiến,
ông là bác sĩ phục vụ chiến trường thuộc Tiểu đoàn 6 nhảy dù. Ông còn là một
cựu Hướng đạo sinh năng nổ, dễ mến. Sau năm 1975, ông vẫn dấn thân trong phong trào Hướng Đạo dù gặp muôn vàn khó khăn. Và, một ông già ngoài 70 tuổi (*) sống
nghèo khó trong căn nhà tuềnh toàng, đi đi về về mỗi ngày với những vui buồn
của tha nhân, bộn rộn với các công việc bác ái ngoài xã hội.
Đấy là những gì tôi biết về ông, bác sĩ Quân.
Tuesday, March 06, 2018
Sao gì cũng giải được, trừ sao vàng
Việc dâng sao giải hạn
không nằm trong giáo lý nhà Phật. Nó được cho là bắt nguồn ở Trung Quốc từ
nhiều năm nay, và du nhập vào Việt Nam. Tất nhiên, không riêng gì hình thức dị
đoan này, nhiều tập tục, hủ tục khác trong đời sống sinh hoạt của người Việt đều
bị ảnh hưởng, du nhập từ phương Bắc qua nhiều đời nay. Việc dâng sao giải hạn,
thật không may đã bị vu khống hoặc lầm tưởng là đặc trưng của đạo Phật.
Tuesday, February 27, 2018
“Nhớ rừng” tôi đáp khách đành lơ (1)
Sau hôm Chiềm (2) giơ tập tài liệu
lên đe dọa tôi, số lần hắn đến gặp tôi trong tù ít hẳn. Thay vào đó là Nguyễn
Thành Dương, cộng sự của hắn. Tôi cũng chẳng buồn tìm hiểu lý do. Mặc kệ. Việc
của mình là ở tù.
Thursday, February 08, 2018
Saturday, September 02, 2017
Cũng chỉ là những cái lắp bắp
Các thành viên trong gia đình thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn ra tù
(Danlambao)
-
Thông tin từ Phong Trào Liên Đới Dân Oan cho hay, ngày 31/8/2017, tám
người dân oan gồm gia đình cháu Nguyễn Mai Trung Tuấn và một số người
khác đã ra tù. Họ gồm Nguyễn Mai Trung Tuấn và bố mẹ của Tuấn là ông bà
Nguyễn Trung Can, Mai Thị Kim Hương, bà Phùng Thị Ly, ông Nguyễn Trung
Tài, ông Phùng Văn Tuân và hai ông Mai Quốc Đạt, Mai Quốc Phong (có tài
liệu ghi là Mai Văn Đạt, Mai Văn Phong).
Sau khi tìm hiểu thêm, tôi được biết có hai người là ông Mai Quốc Đạt và
ông Phùng Văn Tuân đã ra tù từ ngày 14/12/2016, tức là 8 tháng trước.
Ngoài ra, một số người cũng đã ra tù vào ngày 30/8, khi bản tin này được
lên khuôn như trường hợp vợ chồng ông bà Nguyễn Trung Can- Mai Thị
Hương, Nguyễn Trung Tài, Mai Quốc Phong.
Wednesday, August 02, 2017
Vài Dòng Ngắn Gởi Các Anh
"Tôi nhớ cái "lứa" đấu tranh của những năm 2006-2008, khi mà tôi (chứ không phải hai đứa em nhỏ tuổi hơn là Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Tiến Trung) được các, chú, các anh chị coi là "út ít". Để bao bọc, thương quý hơn.
Tôi là người bị bắt cuối cùng trong số 9 người phải đi nhận "nhiệm sở bất đắc dĩ" hồi tháng 9/2008. Có nghĩa tôi "may mắn" biết 8 người đồng đội đã vướng vào lao lý, trong khi không ai trong số họ nghĩ tôi sẽ bị bắt. Thông tin tôi cũng được "nhập kho" để "ăn cơm cân mặc áo số", phải vài tháng sau mấy người đồng đội tôi trong tù mới biết.
Wednesday, July 26, 2017
Ông Lê Đình Lượng bị bắt
Ngày 24/7/2017, công an Nghệ An đã bắt cóc ông Lê Đình Lượng
(chú họ Luật sư, cựu TNLT Lê Quốc Quân) và ông Thái Văn Hòa (anh trai cựu TNLT
Thái Văn Dung) khi hai ông đi thăm gia đình TNLT Nguyễn Văn Oai, người sẽ ra
tòa vào tháng 8 năm nay. Anh Nguyễn Văn Oai bị bắt hôm 19/1/2017 với cáo buộc
“chống người thi hành công vụ”, đây là lần tù thứ hai của người thanh niên can
trường này.
Sunday, July 16, 2017
Phen này ta quyết buôn ống cống
Màn tuồng chống tham
nhũng, đả muỗi diệt ruồi do đảng “đạo” và “diễn” càng ngày càng hấp dẫn và gay
cấn. Gọi là “đạo” (ăn cắp) vì những trò chống tham nhũng đều được dập khuôn từ đảng
Tàu cộng về để áp dụng và diễn tại Việt Nam. Trên thực tế, ngoài mục đích lừa mị
dân chúng và hô hoán “đảng trong sạch”, quyết tâm chống tham nhũng đến cùng còn
mang một mục đích sâu sa hơn, đó là loại bỏ, thanh trừng các đối thủ chính trị,
xây dựng và củng cố phe cánh trong nội bộ đảng cầm quyền.
Friday, July 14, 2017
Lưu Hiểu Ba, biểu tượng tự do của đất nước Trung Quốc đã qua đời
![]() |
Nụ cười Lưu HIểu Ba, nụ cười của một chiến sĩ tự do đã chịu đựng sự bách hại cho đến chết nhưng không đầu hàng, không thù oán. Lưu HIểu Ba sống để chiến đấu, để hy sinh và để thương yêu. |
Nhà hoạt động nhân quyền nổi tiếng người Trung Quốc, giáo sư Lưu
Hiểu Ba (Liu Xiaobo) vừa qua đời ở tuổi 62 tại một bệnh viện thuộc thành phố
Thẩm Dương sau một thời gian ngắn điều trị bệnh ung thư gan.
Friday, June 23, 2017
Lỡ hẹn với Quỳnh
Như vậy là sau hơn tám tháng bị giam cầm, Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc
Như Quỳnh cũng sẽ “được” đưa ra tòa án xét xử và kết tội. Gọi là “được đưa ra
tòa” vì thời gian bị giam cầm trong trại tạm giam để điều tra của Quỳnh so với
nhiều người tù cùng chí hướng khác ngắn hơn. Nhưng chớ tưởng đấy là “chính sách
nhân đạo” của đảng và Nhà nước CHXHCN Việt Nam. Khoan nói về sức ép quốc tế và
công luận áp đặt lên nhà cầm quyền qua vụ bắt Quỳnh, không ai biết trong tám
tháng qua, chuyện gì đã xảy ra với blogger này trong bốn bức tường nhà giam.
Mẹ của Quỳnh, bà Nguyễn Thị Tuyết Lan không được biết bất cứ một
tin tức nào về con gái mình. Kinh nghiệm tù đày của các Tù Nhân Lương Tâm đi
trước cho bà biết cần phải làm gì cho con gái, nhưng cũng mang lại không ít âu
lo cho bà. Những cái chết bất thường của công dân trong nhà tù, các đồn công
an, trong các trụ sở công quyền do công an quản lý càng dấy lên trong bà Lan và
nhiều người khác nỗi lo lắng, kinh hãi. Chưa kể “tội” của Quỳnh ngoài việc đấu
tranh cho tự do, nhân quyền, còn dám chống lại Formosa, bảo vệ môi trường và
tày đình hơn, còn cùng với Mạng Lưới Blogger Việt Nam thu thập tài liệu về các
vụ công dân chết trong đồn công an - “Stop police killing civilians”. Chỉ từng
ấy lý do thôi, chúng ta có thể hình dung phần nào những khó khăn, hiểm nguy mà
blogger này phải đối diện trong nhà tù.
Subscribe to:
Posts (Atom)