Pages

Saturday, August 27, 2016

Hãy cứ tàn phá đi, khi còn có thể


Nhìn những bức hình bọn trẻ miền Trung nheo nhóc này, tôi lại nhớ đến lũ trẻ trong tù. Nhớ thằng Khoai Tây, thằng Phê, con Bống, thằng Luân, thằng Bin... Nhớ cả những đứa còn đỏ hon hỏn nằm chen chúc với mẹ trong buồng giam mà tôi chưa kịp hỏi tên.


Có những điều rất khác giữa những đứa trong tù và những đứa ở ngoài, tất nhiên rồi. Nhưng, chúng có một thứ chung, chung lắm: tương lai. Cái thứ tương lai mà nghe nhắc đến bố mẹ chúng rùng mình và người đời thì ái ngại. Còn lũ chúng, chưa đủ lớn để biết đau, biết khổ, để thấy cái thăm thẳm của đời người trước mặt.

Monday, August 22, 2016

Món quà nhỏ cho ngày sinh nhật



(Phạm Thanh Nghiên)

Tôi thường bắt đầu một ngày làm việc của mình bằng thói quen đọc Dân Làm Báo. Màn hình máy tính hiển thị bài viết không đề tên tác giả, tôi mới sực nhớ ra: hôm nay Dân Làm Báo tròn 6 tuổi.

Sunday, August 21, 2016

Hà Nội, hình ảnh đẹp trên đường phố


Nếu như hình ảnh khí thế hào hùng của hàng vạn con người xuống đường tuần hành bảo vệ môi trường đã mang lại cho tôi cảm xúc vui sướng đến trào nước mắt, thì hình ảnh của những con người trong lẻ loi, cô đơn, lặng lẽ giữa đường phố với tấm biểu ngữ trên tay luôn khiến tôi biết ơn, cảm phục, pha một chút ngậm ngùi. Bởi vì dù là mấy chục ngàn người, hay chỉ một vài người đi chăng nữa, thì những con người ấy đều đang nỗ lực làm phần việc của mình. Và mang trong trái tim mình cùng một ước vọng chung cho cả một dân tộc.

Tuesday, August 16, 2016

Gửi cho Duy một tấm lòng

 
             
 Chúng ta đấu tranh để loại bỏ điều 88 BLHS nhưng có những người bị bắt giam theo điều 88 đang bị chúng ta dần lãng quên - Tôn Nữ Khiêm Cung.
Người “đang bị chúng ta dần lãng quên” mà cô gái trẻ Tôn Nữ Khiêm Cung nhắc đến là Nguyễn Hữu Quốc Duy, một thanh niên Khánh Hòa đang bị giam giữ trong tù hơn 9 tháng nay.

Wednesday, August 10, 2016

Luật gì thì luật, phải chừa tao ra.


Nhìn tấm hình đoàn xe sang trọng và siêu sang trọng rầm rộ, hoành tráng của ông Nguyễn Xuân Phúc hồn nhiên và ngang nhiên diễu hành trên phố cổ Hội An - nơi cấm xe cộ qua lại - khiến tôi liên tưởng đến đội ngũ diễu hành thời Cách mạng văn hóa long trời lở đất bên xứ Tàu được nhà văn Dư Hoa miêu tả. Xin trích nguyên văn một đoạn:

Tuesday, August 09, 2016

Đêm đầu tiên ở buồng biệt giam

                  
Không phải người tù nào cũng nếm trải mùi biệt giam trong một căn buồng rộng chưa đầy 6 mét vuông với sáu lỗ nhòm (to bằng quả trứng chim cút) để nhìn ra khoảng sân và bức tường trước mặt - thế giới của người tù. Và cũng không phải mọi buồng biệt giam đều có khoảng sân để người tù có cơ hội được giải phóng tầm mắt. Nhiều buồng biệt giam mà bên ngoài cánh cửa là một bức tường kín, chừa ra một lối đi hẹp tối tăm, ẩm mốc và hôi hám như một đường cống ngầm. Đấy là nơi ở đầu tiên của tôi trong những tháng bị biệt giam. Sau vài tuần, tôi được chuyển sang buồng có khoảng sân trước mặt. 


Sự trừng trị của nhà cầm quyền đối với những người khát khao tự do đôi khi lại là một cơ hội để khám phá bản thân, không chỉ qua khả năng chịu đựng đói rét, bệnh tật mà là bản lĩnh đối mặt với nỗi cô đơn tinh thần. Biệt giam, thực sự là một môi trường tinh thần đủ mọi cung bậc của cùng cực tĩnh lặng, cùng cực sự xáo trộn dữ dội trong tâm trí mà chỉ có thể trải nghiệm giữa chốn ngục tù, nhất là mỗi khi đêm về.

Tuesday, August 02, 2016

Thủ thỉ với thím Ngân

Mấy hôm trước, cộng đồng mạng xôn xao, bàn tán về phát ngôn sấm sét của thím Nguyễn Thị Kim Ngân, chủ tịch quốc hội cái gọi là Nhà nước CHXHCN Việt Nam. Thím phán: “Bảo vệ hòa bình không phải hô hào cho thật to, kích động thế này thế khác là có được chủ quyền, không có đâu. Một số tổ chức, cá nhân lên tiếng hô hào thế này thế nọ nhưng những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước? Chưa làm gì cả, chỉ có nói, kích động các phần tử để làm rối tình hình”.