Nhìn những bức hình bọn trẻ miền Trung nheo nhóc này, tôi lại
nhớ đến lũ trẻ trong tù. Nhớ thằng Khoai Tây, thằng Phê, con Bống, thằng Luân,
thằng Bin... Nhớ cả những đứa còn đỏ hon hỏn nằm chen chúc với mẹ trong buồng
giam mà tôi chưa kịp hỏi tên.
Có những điều rất khác giữa những đứa trong tù và những đứa ở
ngoài, tất nhiên rồi. Nhưng, chúng có một thứ chung, chung lắm: tương
lai. Cái thứ tương lai mà nghe nhắc đến bố mẹ chúng rùng mình và
người đời thì ái ngại. Còn lũ chúng, chưa đủ lớn để biết đau, biết khổ, để thấy
cái thăm thẳm của đời người trước mặt.