Tôi đã nghĩ mình sẽ viết
gì để mừng ngày sinh nhật tròn 5 tuổi của Dân Làm Báo. Tôi thường mắc chứng
khó diễn đạt nếu mang quá nhiều cảm xúc - một thứ “bệnh” không giống ai. Và rồi
một câu hỏi ngớ ngẩn vụt đến: Giả sử 5 năm qua không có Dân Làm Báo?
Câu trả lời đương nhiên
là: vẫn luôn có nhiều, và rất nhiều những trang báo (khác) chuyên chở khát vọng
tự do - dân chủ của những con dân đất Việt. Vào cái thời (nói là “thời” cho có
chút dư vị thời gian) tôi còn chưa đi tù, tập tọng viết lách thì Dân Làm Báo
chưa ra đời. Ngày ấy, những trang báo mạng như Đối Thoại, Hưng Việt, Đàn Chim
Việt, Tiếng Nói Tự Do Dân Chủ… là nơi tôi chia sẻ những tâm tình và hoài bảo cũa mình. Không có Internet, tôi phải
ra quán để gửi bài và đọc tin. Khó chịu nhất là phải làm việc giữa những tiếng ồn
ào (của dân chơi games) và lo lắng về sự xuất hiện của công an. Bây giờ, tôi vẫn
gửi bài đều đặn cho Đối Thoại, Hưng Việt, Đàn Chim Việt… và những trang báo mạng
“lề dân” xuất hiện sau này như một sự tri ân, nhưng cái chính là vì tình yêu mến.
Có một chút xót xa cho “Tiếng Nói Tự Do Dân Chủ” khi không còn thấy hiển thị
trong mục tìm kiếm của tôi.
Ra tù, mọi thứ đều bỡ
ngỡ. Bỡ ngỡ từ đôi bàn tay rụt rè gõ trên bàn phím và choáng ngợp giữa những
trùng điệp thông tin. Bốn năm với biết bao nhiêu đổi thay, lạ lẫm. Tôi nhớ rất
rõ một người bạn học chứ không phải bạn tranh đấu đã chỉ cách cho tôi trèo tưởng
lửa vào đọc Dân Làm Báo. Lần đầu tiên tôi biết đến khái niệm “chiến sĩ thông
tin” và cảm thấy thật thú vị với những danh từ mới được “phát minh” bởi Dân Làm
Báo như “lề đảng”, “lề dân”, “côn an”, "cắt mạng"…
Nhân kỷ niệm 5 năm sinh
nhật Dân Làm Báo, với tư cách của một độc giả và là một trong những tác giả
đóng góp bài viết, tôi xin nêu một vài nhận định (có thể chưa hẳn chính xác)
mong bà con trong thôn đón nhận.
Dân Làm Báo không đơn
thuần là một trang thông tin, nơi bày tỏ quan điểm, chính kiến và cổ vũ cho Tự
do - Dân chủ mà còn mở ra một “cuộc chiến truyền thông” với tuyên giáo và truyền
thông “lề đảng”. Khách quan nhìn nhận, ta có thể thấy rõ vai trò phản biện của
DLB đối với truyền thông của đảng. Không ít lần báo chí “lề đảng” phải lén lút
đính chính, chữa cháy hay gỡ những tin, bài
đã đăng vì bị truyền thông “lề dân” vạch mặt. Có thể lấy một vài ví dụ
điển hình để minh họa như các sự kiện liên quan đến chủ quyền quốc gia, mối
quan hệ với Trung cộng, những phát biểu ngây ngô của các “đỉnh cao trí tuệ” hay cái chết của ông Phạm Quý Ngọ, Nguyễn
Bá Thanh và gần đây nhất là “hội chứng” Phùng Quang Thanh v.v…
Bên cạnh công việc mở
ra những “cuộc chiến truyền thông”, Dân Làm Báo đã trở thành một phương tiện để
hỗ trợ cho những chiến dịch tranh đấu của phong trào dân chủ. Mỗi chiến dịch đã
được Dân Làm Báo đi tin, viết bài bình luận, phổ biến hình ảnh và kéo dài trong
nhiều ngày, đôi khi nhiều tuần để biến chiến dịch thành một sự kiện mà ai cũng
quan tâm, theo dõi, tham gia, đóng góp.
Cả hai điều trên làm tôi
nhận thấy - Dân Làm Báo tự nó không đơn thuần là một trang blog hay một tờ báo
mạng. Đối với tôi Dân Làm Báo là một vũ khí chiến lược trong công cuộc tranh đấu
cho tự do, dân chủ và nhân quyền.
Và sau cùng điều làm
tôi thích thú nhất, không tìm thấy trên thế giới Facebook là một cộng đồng của
các còm sĩ. Ở đó, tôi đón nhận, học hỏi được nhiều góc nhìn khác nhau của từng
vấn đề được đưa ra từ bài chủ. Ở Dân Làm Báo tôi cảm nhận được một bài viết cộng
với cả trăm phản hồi chỉn chu và minh hoạ của BBT-Danlambao đã trở thành một
tác phẩm chung. Và có thể nói, không có một trang blog nào mà phần phản hồi được
chăm sóc... sạch sẽ, đàng hoàng không thua gì bài viết chính như ở Danlambao. Để
có được kết quả đó, tôi tin rằng đã có những nỗ lực ngày đêm kiên trì làm việc.
Trong lần kỷ niệm sinh
nhật của Dân Làm Báo này, tôi xin được gửi đến các bạn trong thôn năm ngọn nến
lung linh ấm áp nhất, được thắp trên một chiếc bánh ngọt ngào nhất và chúng ta
cùng nhau hát khúc:
“Về
thôn xưa ta hát khúc hoan ca
Ngọt
hương lúa tình quê thêm đậm đà...”
Trích lại từ DLB lúc nữ nhi Phạm Thanh Nhiên mới ra tù
ReplyDeleteBài thơ cho người con gái dấn thân vì nước
Em về đây bỏ sau lưng nhà tù nhỏ
Mùi phấn son đảng cướp hết đâu rồi
Tôi vẫn thấy em cười
Vì biết mình bị tù oan khi làm người yêu nước
Đường phố Hải Phòng hôm nay có vầng trăng treo ngõ trước
Thắp sáng biểu ngữ Hoàng Sa, Trường Sa
Hôm nay em trở lại ngôi nhà
Sóng ngập trong lòng hòa sóng đảo xa
Bốn năm tù em vẫn là đóa hoa
Vẫn mang trái tim dạt dào yêu Tổ Quốc
Quê hương mình không có tự do độc lập
Cả một tập đoàn tay sai ngoại lực
Dâng hiến từng thước đất non sông
Tham nhũng bất công
Đổ đau thương trên lưng người dân Việt
Em về đây cầm tay tôi tha thiết
Chia cho nhau viên sỏi đá lót đường
Dân tộc nầy không thể mất quê hương
Trong bàn tay nam tiến bọn bắc phương
Tôi thấy giặc nằm ngay giữa đường
Từ rừng đầu nguồn tới Bô Xít Tây Nguyên
Trong từng cái ghế trung ương
Em về đây mùa thu trời Tiên Lãng
Dư âm tiếng súng Đầm Vươn mãi còn vang
Đường về Văn Giang
Người mẹ già mất nhà đất chịu ở trong hang
Đếm tuổi lòng đau từng sâu thế kỷ
Em về đây cùng 90 triệu dân đòi công lý
Đòi tự do dân chủ phải thành hình
Cùng nhân loại văn minh
Góp tay quay bánh xe lịch sử